VU LAN
VU LAN
NHỚ ĐẤNG SINH THÀNH
VU vơ bữa tưới, bữa không
LAN trồng bỗng nở nhớ công mẹ hiền.
NGHĨA ân như suối triền miên
Mẹ cho con hết- lương duyên vô bờ.
TRỌN niềm tin ở con thơ:
ĐỜI không nỡ phụ con khờ mẹ sanh.
NHỚ người năm tháng tập tành,
CÔNG lao tợ núi, xây thành cho con
CHA lo tóc bạc, chân mòn,
CÕNG, phơi sương gió, héo hon tuổi già.
ĐẦY đàng bão táp, phong ba
VƠI nào ý chí tính xa, suy gần.
THÁNG năm vất vả phân vân:
NGÀY sau con liệu nên thân với đời?
(ĐX,19/08/2018)
VU LAN NGHĨA MẸ TRỌN ĐỜI
NHỚ CÔNG CHA CÕNG ĐẦY VƠI THÁNG NGÀY !
Nguyễn Đăng Xiêng'
|