NGƯỢC DÒNG LỊCH SỬ
Lịch sử trôi qua luống ngậm ngùi.
Như dòng nước chảy, áng mây trôi.
Người xưa mới đó giờ trong đất,
Có hưởng chi đâu đã mất rồi.
Xã hội thời nào cũng vậy thôi.
Giỏi gian làm chủ, dỡ làm bồi.
Giàu sang nằm xuống thành tro bụi,
Khó khổ ra đi hết nhục tồi.
Cảnh cũ, người xưa mới đó thôi,
Xảy ra vô số đổi, thay, dời.
Buồn -vui, tủi -nhục nhiều tâm trạng,
Khiến chạnh lòng ta, xót phận người.
(ĐX,12/11/2018)