TÂM TƯ
TÂM TƯ
Đường tuy xa, núi tuy cao vời vợi,
Ta cứ đi, chớ nghĩ ngợi, đắn đo.
Đã có mục tiêu, không phải lần dò.
Đến được hay không là do ta quyết.
Thánh hiền cũng chỉ cho ta lý thuyết,
Phải thực hành ta mới biết đúng sai.
Công thức kia đã có sẵn trong tay,
Người thành công, sao mình hoài thất bại ?
Hạt mới gieo bảo làm sao có trái?
Cây mới trồng chớ tỉa, lãy lung tung!
Làm đúng kỹ thuật, nước tưới, phân vun,
Năm tháng đủ ta hưởng cùng thành quả!
Long tự tin sẽ chính là phép lạ,
Giúp ta vượt qua tất cả chông gai,
Xoá bụi bẩn, kết thúc quảng đường dài
Mà một thời mình từng luây quây ngán ngẫm.
Những khúc quanh ta đi chầm chậm,
Để giữ mình không lệch chấm mục tiêu.
Những lúc vui ta sảy bước chân liều,
Rồi chợt nghĩ sao mình yêu đời quá!
Cũng đúng thôi không có chi là lạ,
Ta đang làm điều thiên hạ khát khao,
Điều tổ tiên ta bước thấp, bước cao,
Bao ngàn năm còn lao đao vọng ước !
Thầm mang ơn những tiền nhân đi trước,
Đã gieo nhân cho ta phước hôm nay.
Ăn trái phải luôn nhớ kẻ trồng cây,
Càng ngon ngọt ta càng cay lệ đẫm !
(ĐX,18/10/2018
|