SẦU RIÊNG MĂNG CỤT
SẦU RIÊNG MĂNG CỤT
Em đi ôm trái sầu riêng
Sầu chung anh giữ trãi miền sơn khê.
Măng cụt từ lúc em về,
Thân ứ mủ, trái ủ ê, lá vàng.
Mình anh lưng gánh, vai mang
Bên tình, bên hiếu, bên đàn con thơ.
Cây chưa quả, con còn khờ,
Ba mẹ ốm, em hững hờ về quê.
Sầu riêng em sướng hả hê.
Sầu riêng anh buốt tái tê cõi lòng.
Gạo ăn sáng chạy, chiều đong,
Hành, ngò, tiêu, ớt mỗi đồng mỗi mua.
Sầu riêng em chín được mùa,
Sầu riêng anh héo đến chùa cũng chê.
Từ dạo em bỏ về quê,
Gàu sòng trơ cán, mọi bề khó khăn.
Sầu riêng em nứt người ăn,
Sầu riêng anh rụng nằm lăn sống soài.
Nếu em còn chút đoái hoài,
Về anh phụ tưới vườn ngoài, vườn trong.
Trầu cau nối sợi tơ hồng,
Sầu riêng để dạ, tình nồng phai phôi.
Em về nối lại tình đôi,
Cả vườn măng cụt anh bồi cho em./.
(ĐX,08/06/2018)
|