THƯƠNG CHỒNG Ở LẠI NGHĨA TRANG
THƯƠNG CHỒNG Ở LẠI NGHĨA TRANG
Có chăng tiền kiếp với luân hồi,
Người chết đi rồi chắc cúc côi.
Áo trắng, khăn tang buồn liểu rủ,
Mặt hoa, da phấn xót mưa rơi.
Ngậm ngùi chân mỏi đi lê lết,
Héo hắt môi khô nói líu lời.
Xong đám, người thân về tổ ấm,
Nghĩa trang còn lại mỗi nàng thôi.
(ĐX,11/9/2018
|