THÁNG BẢY GIỖ CHA THÁNG BA GIỖ MẸ
THÁNG BẢY GIỖ CHA THÁNG BA GIỖ MẸ
Công cha nghĩa mẹ không tên,
Con ngoan gìn giữ sẽ nên nghiệp nhà.
Hiếu thảo từ thuở ê a,
Hiếu hạnh từ thuở mười ba trăng tròn.
Ba năm mẫu giáo măng non,
Năm năm tiểu học, con còn ngây thơ.
Bảy năm trung học ngẩn ngơ,
Bốn năm đại học mộng mơ tơ hồng.
Công danh, sự nghiệp, vợ chồng,
Còn đâu giờ nghĩ đến ông, đến bà.
Có con, có cháu sinh ra,
Còn đâu tâm trí cho cha mẹ mình.
Sinh thành nghĩa cử cao minh,
Giọt mưa rơi xuống mái đình chảy xuôi.
Lớn lên khi biết ngậm ngùi,
Cha mẹ đã khuất, thân vùi mộ sâu.
Nhớ cha khi thấy mưa ngâu,
Nhớ mẹ khi thấy hạt đầu mưa rơi.
Nhìn con cháu khoẻ vui chơi,
Càng nhớ cha mẹ sinh thời vì ta.
Tưởng chừng mỗi hạt mưa sa
Là mồ hôi đổ của cha mẹ mình.
Nay dù áo ấm, thân vinh,
Chỉ mơ mới thấy bóng hình mẹ cha!
(ĐX,20/8/2018)
Nguyễn Đăng Xiêng
|