MẸ ƠI
MẸ ƠI
Lòng mẹ như ánh thái dương,
Sáng soi giá lạnh đêm trường quạnh hiu.
Đôi tay ươn yếu dắt dìu,
Một đàn con trẻ khẳng khiu học hành.
Mong con ngày một trưởng thành,
Nên bề gia thất công danh rở ràng.
Bao nhiêu khốn khó ngỗn ngang,
Cùng cha gánh vác, không than vắn dài.
Suốt đời mảnh vải sờn vai,
Không bè bạn, chẳng ai ngoài chồng con.
Đêm hôm hào hễnh lo toan,
Cơm khuya, chợ sớm, héo mòn tuổi xuân.
Nhà nông thời trước gian truân,
Cha gòng gánh một, mẹ khuân đến mười.
Con ăn khoẻ, mẹ cười tươi,
Con đau ốm, mẹ sút người lo âu .
Công cha, nghĩa mẹ trọng sâu,
Hiếu chưa kịp đã để đầu khăn tang.
Sinh thành, dưỡng dục nặng mang,
Song thân khuất núi,... lỡ làng, buồn đau.
(ĐX,26/8/2018)
|