BẠN VẮNG NHÀ
BẠN VẮNG NHÀ
Hừng đông kiếm bạn ở lưng đồi,
Mấy giọt sương mai chữa kịp rơi.
Ngó xuống bóng đen còn khuất núi ;
Nhìn lên vệt tía đã ngang trời
Độc thân, gối chiếc nằm nguyên vẹn;
Cô thế, giường đơn, néo tạm thời.
Cửa nẻo khép hờ, nhà vắng lặng.
Thì ra xá chủ cũng đi chơi !
(ĐX,17/09/2018)
THĂM BẠN VẮNG NHÀ
Chiều vương lững thững dạo trên đồi
Gió nhẹ mơn man tiễn lá rơi
Đóng cửa âm thầm ngăn bụi đất
Cài then chặt chẽ chặn sương trời
Thân đơn lạnh lẽo in đồi vắng
Bóng lẻ đìu hiu đọng suối trôi
Hẹn ước luôn luôn mà chẳng gặp
Kìa hoa lúng liếng mỉm môi cười
|