THƯƠNG ANH QUÁ TRONG SẮC QUÂN PHỤC
Thương anh quá trong sắc màu quân phục
Thế đứng nghiêm đang canh giữ đảo xa,
Mà lòng luôn canh cánh ở quê nhà.
Nơi có mẹ già và người tình nhỏ.
Ngày anh đi mẹ và em đứng đó,
Dưới hàng cau xanh, lệ nhỏ,... tiễn anh.
Nước thanh bình, biên đảo vẫn chiến tranh,
Thương anh quá, người lính canh hải đảo!
Nghĩa nước, tình nhà, cả hai vật báo,
Như thịt xương, như dòng máu con tim,
Anh hiến dâng cho đất nước bình yên,
Cho lãnh thổ và chủ quyền toàn vẹn.
(ĐX,08/05/2018)
Nguyễn Đăng Xiêng
|