THƠ ANH THUỘC BẬC CAO MINH
Sỹ liêm khẩu khí bừng bừng,
Giả buồn, mượn cảnh, chữi tưng bút bồi.
Khi thì bẻ chữ làm đôi,
Khi thì nhào nặn như xôi bét nhè.
Khi thì lôi đĩ ra đè,
Bắt ma cô chịu trận, è mình xâm.
Má mì lục bác lầm bầm,
Anh chơi em đã rồi dầm em ra.
Câu sáu, câu tám cũng là,
Vần trên, vận dưới, mới ra ân tình.
Ai ngờ anh quá văn minh,
Anh đem ngữi cả, xem tinh thế nào.
Chẳng cần tục ngữ , ca dao,
Kính trên nhường dưới, thấp cao làm gì.
Anh phan dập nát hòn bi,
Bể nòng sáu tám, gãy càng bát ngôn.
Đá luôn tám cú vô hồn,
Răn đe kẻ dám vào đồn thi thơ.
Thi thơ mấy chữ lơ ngơ,
Mà dám lén phén lượn lờ với anh.
Thơ tình ưỡn ẹo lá cành,
Coi chừng anh nói hôi tanh tinh trùng.
Riêng tôi có nhận xét chung:
Sỹ Liêm quả đúng anh hùng thi thơ.
Những ai yêu thích văn thơ,
Giữ gìn danh sĩ, hãy lơ bài này.
Không khéo sẽ bị họa lây,
Anh Liêm không thể dang tay giúp mình.
Thơ anh thuộc bậc cao minh,
Phách thơ lổi lạc, rất tinh, không trùng.!.
(ĐĂNG XIÊNG, 30/10/2017, bình bài VĂN ĐÀN SAO LẮM MÙI TANH của nhà
thơ Sỹ Liêm)
VĂN ĐÀN SAO LẮM MÙI TANH.
Nhiều khi đứng ở lầu thơ
Chồm người nhìn xuống thấy bơ vơ và
Chữ nghĩa theo mụ tú bà
Chuyên chăn dắt điệu vần lòe loẹt tay
Con đĩ lục bát mồi chài
Ma cô xăm trổ hình hài rêu rao
Giang hồ núp bóng ca dao
Vung đao bằng trắc chém nhào thi ca
Dăm thằng thi sĩ mua hoa
Dùng tiền ngữ pháp điêu ngoa ngôn từ
Tinh trùng ướt đẫm kinh thư
Nàng thơ nằm ngửa tương tư chính mình
Thất ngôn bát cú tuyệt tình
Ngũ ngôn, tứ tuyệt trá hình hiếp dâm
Âm thanh, hình ảnh khóc thầm
Chia tay nghệ thuật yêu lầm sở khanh
Văn đàn sao lắm mùi tanh
Ngồi trên vuông chiếu lòng thanh thản buồn !
SỸ LIÊM