PHÒNG BỆNH HƠN TRỊ BỆNH
PHÒNG BỆNH HƠN TRỊ BỆNH
Muốn cho khỏe mạnh sống lâu,
Gội đầu, uống nước là câu trau mình.
Mình bệnh có khi tại mình,
Kiêng ăn, lạm thuốc, bệnh tình nặng hơn.
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn,
Thuốc ta thấy vậy mà hơn thuốc người.
Thuốc ta như thực phẩm tươi,
Cơ thể tiếp nhận dễ mười lần hơn.
Nhớ cho phòng bệnh vẫn hơn.
Để cho đổ bệnh, Trời hờn, đất tru.
Lắm tiền mua thuốc trơn tru,
Không tiền cũng chạy chõng khu lên trời.
Thật lòng khuyên nhủ ai ơi,
Muối , nước dùng đủ, ăn thời đừng kiêng.
Ngon ăn, ngán chối tự nhiên,
Chìu theo cái miệng, không phiền bản thân.
Thuốc đắng, hậu ngọt nên gần,
Thuốc tanh lợm giọng sẽ dần giết ta.
Phản ứng phụ ở đâu ra,
Hãy nhờ miệng thử, kiểm tra đầu vào.
Bệnh già chả có làm sao,
Còn trẻ mà bệnh, lý nào, do đâu?
Thú hoang ở chốn rừng sâu,
Ăn cây cỏ không bệnh đau như người.
Lý nào, …..sao vậy,….. ai ơi!
(30/10/2017, ĐĂNG XIÊNG)
Nguyễn Đăng Xiêng
|