DÙ MUỘN TÔI VẦN ƯỚC AO
DÙ MUỘN TÔI VẦN ƯỚC AO
Tôi ước ao dù một lần yêu muộn,
Với một người tôi đã tưởng bao năm.
Tôi đã yêu da diết trong lặng thầm,
Mà người ấy chỉ tỏ lòng thương hại.
Tôi ước ao được một lần gặp lại,
Tôi sẽ hôn, rồi phải trái tính sau.
Tôi sẽ ôm em cho thật chặt vào,
Và nhìn em như lần đầu mới gặp!
Tôi ước ao được một lần ôm ấp,
Cho thoả lòng nhung nhớ bấy lâu nay,
Cho trái tim thôi vằng vặt đêm ngày,
Thôi tự trách duyên mình sao quá gỡ!
Do tình duyên hay do tôi quá dỡ,
Người bên mà lớ ngớ để bay xa.
Để người thân thương thành người xa lạ,
Để trăng tròn thành khuyết cả trăm năm.
(ĐX,16/08/2018)
Nguyễn Đăng Xiêng
|