Trang nhất » Tin tức phòng khám »
ĐỪNG NGHĨ


ĐỪNG NGHĨ
ĐỪNG NGHĨ
Đừng nghĩ nói tục mà thanh,
Nói thanh mà tục, nói lành là nguyên.
Đùng nghĩ chữ bách ra thiên,
Chữ nhiều ra tất, chữ miên ra trường.

Đừng nghĩ nói ghét là thương,
Như bao cô gái đang vương tình đầu.
Đừng nghĩ  tháng bảy mưa ngâu,
Móng chuồng báo có tình đầu trong thôn.

Đừng nghĩ thơ có vần ồn,
Là thơ gì đấy, lại xôn xao lòng.
Cũng đừng nghĩ :tội mấy ông,
Đã thơ còn dại nói vòng nói vo.

Đừng nghĩ hễ xin là cho,
Bị cắn là đứt, bị vò nên viên.
Lắm khi cứ bị triền miên,
Bao thứ ấy,... vẫn còn nguyên dạng hình.

Đừng nghĩ hay hỏi: thông minh,
Người xét nét quá, tàng tinh đâu còn!
Đừng nghĩ xanh tóc là son,
Bạc đầu hết dại, răng mòn hết nhai.

Đừng nghĩ: người lớn không sai,
Phận nhỏ thì phải khoanh tay, cúi đầu.
Đừng nghĩ biết trước, hiểu sâu,
Biết sau, hiểu cạn; sống lâu lão làng.

Đừng nghĩ diêm dúa là sang,
Phấn son đã đẹp, dài càng là xinh.
Đừng nghĩ khi được tôn vinh,
Mình là vũ trụ, hành tinh trên đời.

Đừng nghĩ của lạ dễ xơi,
Nước quen dễ húp, của rơi dễ dùng.
Rằng đời muôn sự của chung,
Đừng nghĩ thế mà chui mùng người ta.

Đừng nghĩ “ vợ là oan gia”,
Vậy ai giúp bậu trông nhà sớm hôm?
Đừng nghĩ “bạn là cô hồn”,
Vì ai giúp bạn giải tồn khó khăn?

Đừng nghĩ ta “đó” người “đăng”
Có đèn liền vội chê trăng mịt mù.
Trăng thì khi tỏ, khi lu,
Đừng nghĩ trăng khuất, trăng mù, trăng tan.

Ánh đèn dù có chói chan,
Đừng nghĩ vội sánh đèn ngang sao trời.
Trăng sao dù ở xa khơi,
Đừng nghĩ vô dụng mà lơi kết tình.

Đừng nghĩ trời đất vô minh,
Rồi làm càn quấy mặc tình thị phi.
Đừng nghĩ người chẳng biết gì,
Khi ta khéo dấu điều chi mình làm.

Đừng nghĩ lợi lộc mà tham,
Quay lưng rũ bỏ bạn vàng bấy lâu.
Đừng nghĩ mình đã qua cầu,
Vội đi rút ván ,... đường đâu quay về.

Đừng nghĩ  xã hội u mê,
Chơi trò “bịt mắt bắt dê” cưỡi bò.
Đừng nghĩ  chuyện bé xé to,
Lấy thướt  xàm tấu để đo lòng người.

Đừng nghĩ :
“Quả hồng nuốt lão tám mươi,
Nắm xôi nuốt bé lên mười” được nhe.
Thương nhau, xấu dấu, tốt khoe,
Đừng nghĩ vì thế mà đè nhau đâm.

Đừng nghĩ thọ đến trăm năm
Đi tìm dâu giống, nuôi tầm, lấy tơ.
Đừng nghĩ đến chuyện cậy nhờ,
Nuôi ong tay áo, khỉ tơ dòm nhà.

Đừng nghĩ nhờ chỗ nước xa,
Hoả hoạn ập đến chẳng qua nước gần.
Đừng nghĩ ta đúng rõ phân,
Mà được thắng kiện mười phần về ta.
(ĐX,24/8/2018)











Nguyễn Đăng Xiêng