Trang nhất » Tin tức phòng khám »
CHIẾN TRANH VÀ CHÂN LÝ


CHIẾN TRANH VÀ CHÂN LÝ
CHIẾN TRANH VÀ CHÂN LÝ

Đánh nhau mãi rồi ai thua, ai đặng?
Nói đi nào  chiến thắng có vẻ vang?
Anh chết lết, tôi cũng rụng gãy càng,
Anh biệt xứ, tôi họ hàng  liệt sĩ!

Tranh đấu, đấu tranh,... để đòi công lý
Hay chỉ để giành địa vị cao sang?
Ai cũng muốn một cuộc sống đàng hoàng,
Nhưng sao đãi người súng đạn, dao găm?

Ai cũng muốn thọ hưởng đến trăm năm,
Sao cứ tìm người, âm thầm mưu sát.
Không ai muốn sống cuộc đời lang bạt,
Sao lại khiến người cửa nát, nhà tan?

Ai cũng muốn có cuộc sống bình an,
Phố xá đông vui, xóm làng yên ả,
Tay bắt, mặt mừng, hội hè rộn rả,
Một mực chân thành không giả nghĩa danh.

Có phải mọi điều  tại bởi chiến tranh?
Để giữ mình, người ngay thành gian dối;
Để tự vệ, phải giết người, nên tội!
Muốn yên thân, phải tráo đổi trắng đen!

Muốn tồn tại, phải cúi mọp thấp hèn,
Sợ dập vùi, phải bon chen, ngoi ngóc.
Đời phiền nhiễu bắt nạt người có tóc,
Người hiểu biết phải giả ngốc, giả ngu.

Trốn quân dịch, lương dân giả đi tu,
Sợ nghĩa vụ, học trò gù gái sớm.
Và ... còn nữa, biết bao điều dị hợm,
Không ai xem là bịp bợm, xấu xa!

Chiến thanh tàn khốc, bao nỗi can qua,
Phòng thủ, chủ động,... đâu là chân lý.
Mãi chứng minh rồi bao nhiêu thế kỷ,
Và đến bao giờ ngừng nghỉ chứng minh?
(ĐX,07/04/2018 , cảm tác sau khi đọc bài của tác giả Macuyen Linh)



Nguyễn Đăng Xiên