ĐỌC THƠ ANH TRIỆU NGƯỜI RƠI NƯỚC MẮT
Đọc thơ anh triệu người rơi nước mắt,
Nghe tim mình vằng vặc nỗi xót xa.
Thương quá những ai đã bỏ quê nhà,
Hay đã nằm xuống từ mùa hạ đó.
Cuộc chiến tàn lệ đau thương vẫn nhỏ;
Thống nhất rồi tình cốt nhục còn ngăn.
Máu ngừng rơi Nam Bắc vẫn phân tranh,
Trước chủ nghĩa nay sang giành ngôi vị.
Qua bao thời đánh Tàu, Tây, Nhật, Mỹ,
Triệu triệu con người sinh ly , tử biệt,
Triệu triệu anh hùng vô danh bất diệt,
Chết không mồ và chẳng biết vì ai!
Vì quê hương, Tổ quốc, núi sông này...
Vì nợ nước, thù nhà hay chi rứa,
Mà ngàn năm, rồi thêm ngàn năm nữa,
Cứ đánh nhau như cơm bữa cần ăn!
Ngoại xâm khủng bố muôn dân bất hạnh
Nội chiến tương tàn vạn cảnh lầm than,
Mẹ Việt Nam mãi thống khổ, gian nan,
Bùn thân dấy máu, cơm chan lệ nhoà.
Đọc thơ anh, lòng buồn không thể tả
Bởi nhớ về những cuộc chiến đã qua.
Người chết nằm xuống, người sống đi xa,
Người còn lại (sống sót) mừng hoan ca chiến thắng!
(ĐX,05/04/2018 , cảm tác sau khi đọc bài của tác giả Macuyen Linh)
Nguyễn Đăng Xiêng'
|