ÔM ĐÀN CŨ NHỚ THỜI XƯA
ÔM ĐÀN CŨ NHỚ THỜI XƯA
Réo rắc đàn ngân nhạc tuổi hồng,
Lòng già quên bẵng tiết trời đông.
Dây chùn cung điệu còn mạnh mẽ;
Phím nhão thanh âm vẫn ấm nồng.
Đây tiếng của bà- ru cháu ngủ;
Đây lời của chị- hát em trông.
Nhờ đàn, khoai bắp thời nương rẩy,
Tôi cũng nhớ ra mấy liếp trồng!
(ĐX,10/03/2018)
NHỚ NGƯỜI XƯA
Gảy khúc tình xuân ửng má hồng
Mang dòng ký ức sưởi ngày đông
Hồn xao xuyến dậy người xưa nhớ
Nghĩa rộn ràng khơi một thủa nồng
Mặc cảnh sông giờ bên lở đắp
Không màng mái bạc ái bồi trông
Trăm năm há dễ tìm tri kỷ
Bỗng tuột vòng tay ngẫm tủi trồng
HN/9/3/18
NGUYỄN VĂN ĐỐI
|