Trang nhất » Tin tức phòng khám »
VIỆT NAM THỜI PHÁP THUỘC


VIỆT NAM THỜI PHÁP THUỘC

VIỆT NAM THỜI PHÁP THUỘC
Thoạt nhìn đời sống thấy yên bình,
Kẻ ngựa, người xe không lính binh.
Ai biết trong lòng dân thống khổ,
Người lôi người, lấy nhục làm vinh.
Thời này hỏng lẽ chửa văn minh,
Phố nhỏ, người thưa sống thái bình.
Tô địa vẫn lành như đất thánh,
Chủ-nô không ai trọng, ai khinh.
Thời này thấy vậy chứ văn minh,
Phong tục, tập quán đườc. giữ gìn.
Tôn ti trật tự đâu đấy tỏ,
Cửa nhà bỏ ngõ vẫn an ninh!
Thời này thấy vậy chứ văn minh,
Ai cũng an vui cảnh phận mình.
Không đấu, không tranh, không trộm cắp,
Ai làm nấy hưởng, chẳng ăn xin.
Thời này đâu đã có văn minh,
Nên bọn Tàu Tây mới rập rình,
Cướp đoạt tài nguyên, khai sáng nguỵ,
Hình thành văn hoá cụm thành kinh!
Thời này đâu đã có văn minh,
Vừa thấy rượu Tây đã trở mình.
Phó mát bay mùi càng hấp dẫn,
Được làm cai ngục đã là vinh.
Thời này đâu đã có văn minh,
Quốc ngữ Việt Nam bị khuất hình.
Văn hiến ngàn năm chừ cũng bặt ,
Người ngồi ta kéo, ắc làm thinh!
Thời này đâu đã có văn minh,
Dân chúng làm sao dám biểu tình,
Không khéo bị vu cho tội phản,
Chặt đầu bêu rếu giữa thành kinh!
Thời này đâu đã có văn minh,
Dùng sức lôi xe đổi chữ bình,
Cốt sống qua ngày cho hết kiếp,
Ai nào hay biết nghiệp cùng đinh!
Thời này đâu đã có văn minh,
Cuộc sống tối tăm chỉ biết mình.
Đất nước điêu linh, không thấy khổ,
Thực dân đô hộ vẫn hoan nghinh.
(ĐX,22/10/1018)
Lợi dụng dân mình còn mộc mạc