KỶ NIỆM VỀ MỘT BÀI HỌC THUỘC LÒNG LỚP 5
KỶ NIỆM VỀ MỘT BÀI HỌC THUỘC LÒNG LỚP 5
Tôi còn nhớ một kỉ niệm khi tôi trả bài học thuộc lòng cho cô giáo tôi. Điểm cao nhất cho môn này thường là 8, cô cho tôi 10 nhưng trừ 1 còn 9 vì tôi tự ý sửa thơ của tác giả. Mãi 50 năm qua, tôi vẫn nhớ kỷ niệm này. Lần nào đọc, tôi cũng nghẹn ngào vì ý nghĩa của nó. Tựa bài là QUÊ EM.
Quê Em:
Khi khôn lớn rộng đường ra hải ngoại
Nếu có người muốn biết rõ quê em
Mở bản đồ em sẽ chỉ người xem
Đây nước Việt bốn ngàn năm yêu quí.
Quê em có núi rừng nung chính khí
Ngọn Hoàng Liên chót vót đội trời xanh
Dãy Trường Sơn như một bức liên thành
Chân trải rộng miền cao nguyên màu mỡ.
Quê em có hai cánh đồng vạn thuở
Vẫn còn xanh thắm thiết Bắc Nam Trung
Dâng lúa ngô nuôi nòi giống oai hùng
Mỗi trang sử ghi một lần thắng lợi.
Quê em có ba dòng sông chờ đợi
Hòa vui trong lòng mẹ biển bao la
Bùn Cửu Long Giang, đất đỏ Nhị Hà
Pha trộn nước dòng sông Hương trong suốt.
Quê em đấy tuy dáng hình gầy guộc
Nhưng biết bao nhiêu cảnh trí hữu tình
Để ai qua cũng cảm thấy lòng mình
Quyến luyến mãi và hẹn ngày trở lại.
(HỌC THUỘC LÒNG LỚP 5)
Nguyễn Đăng Xiêng'
|