BUỒN VUI VỚI VĂN ĐÀN
BUỒN VUI VỚI VĂN ĐÀN
“Thiên thời, địa lợi, nhân hoà”,
Đôi dòng nhật ký chảy qua cuộc đời.
Không đủ điều kiện rong chơi,
Vui buồn ta gửi về nơi văn đàn.
Tình người bao nỗi chứa chan,
Thơ non lỏm bỏm đôi hàng vào đâu.
Những mong nối được nhịp cầu,
Cho người ý hợp tâm đầu giao duyên.
Kia rồi cực lạc một miền,
Còn đây cõi tạm, ưu phiền nên chăng.
(ĐX,24/06/2018)
Nguyễn Đăng Xiêng's
|